-

Wednesday, February 2, 2022

CHỢ TẾT - Thơ Đoàn Văn Cừ - Hương Cau Cao Tân dịch sang tiếng Anh.

-

 

 

 

                    Chợ Tết

                    Đoàn Văn Cừ

 

            Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,

            Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,

            Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,

            Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.

 

            Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc;

            Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,

            Vài cụ già chống gậy bước lom khom,

            Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ.

 

            Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ,

            Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu,

            Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau.

            Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa,

 

            Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa,

            Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh,

            Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh.

            Người mua bán ra vào đầy cổng chợ.

 

            Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ,

            Để lắng nghe người khách nói bô bô.

            Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,

            Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.

 

            Một thầy khoá gò lưng trên cánh phản,

            Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân.

            Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm,

            Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ.

 

            Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ,

            Nước thời gian gội tóc trắng phau phau.

            Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu,

            Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu.

 

            Áo cụ lý bị người chen sấn kéo,

            Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra.

            Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà,

            Quên cả chị bên đường đang đứng gọi.

 

            Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi,

            Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa.

            Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha.

            Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết,

 

            Con gà trống mào thâm như cục tiết,

            Một người mua cầm cẳng dốc lên xem.

            Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm,

            Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh,

 

            Trên con đường đi các làng hẻo lánh,

            Những người quê lũ lượt trở ra về.

            Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê,

            Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ.

 

            Đoàn Văn Cừ

 

    ***

 

Tet Market

by Đoàn Văn Cừ

 

    Translated from Vietnamese into English

    by Hương Cau Cao Tân

    on 17 July , 2019 in British Columbia, Canada

 

Strips of clouds are getting redder on the mountain top

A pinkish layer of dew is embracing the thatched huts’ tops

On the whitish road that is edging around the bluish hill’s edge

People from all the hamlets are jubilantly coming to the market of Tet.

 

They joyfully pull their merchandise over bluish green grass carpet

Where red shirt urchins are running with nimble steps in the market,

Where some old men are walking around with canes, stooping

A girl with a red brassiere is hiding her mouth in her quiet smiling.

 

A little boy is leaning his head on his mother’s chest

Two country men are carrying a pig on a pole, running at their best.

A cute yellow cow is chasing the trio right behind

White dew at the tip of a branch is dripping like milk that is so white.

 

Purple sunrays are flickering incessantly in rice fields down the road,

The mountains are curving around in the green silk gauze coat,

The hills, basking in dawn’s sunrays, are made up with ochre vermillion

And sellers and buyers are back and forth through the market’s entrance

 

The water buffalo is standing, pretending that he is sleeping

So he can listen to all that the talkative customer is talking

The picture vendor is loaded with scales of merchandise on his shoulder

Searching for a crowded spot where he can find good customers.

 

A successful student, sitting on a plank bed, is bending over

To grind his black ink stick, writing spring poems for customers

The old teacher pauses to stroke his beard which looks so well,

Reckoning under his breath the words of some red pairs of parallel.

 

The old woman vendor is selling her goods next to the ancient shrine

Whose hair has been washed by time so it turns so bright white.

The votive paper offering maker who wears a brown headscarf

Tidying his paper gold cubes on the sedge mat, those have fallen apart.

 

The old village official’s dress is being jostled against and pulled at so hard,

That even the headscarf wound on his head is falling apart.

A group of children are so absorbed in admiring the rooster picture,

That they totally forget their sister across the road calling them over.

 

Some young girls are embracing each other and shaken with laughter

Beside a man, under the banyan tree, who is selling firecrackers.

The flat baskets of oranges look as if they are painted with vermillion

Baskets full of sweet rice look like some snowy mountains.

 

The rooster whose cockscomb is as purple as a boiled blood dish

Is being held upside down by a buyer who is judging about how he fits.

The jubilant commotion is continuing incessantly until the night

When the faint night bells of the nearby pagoda start to strike,

 

Then on the roads heading towards distant villages far away

Flocks of country folks are going back at the end of day.

Only the golden sunrays are shining on the grass and lingering

And banyan leaves are falling and broken into pieces around market inns.I

No comments: